Kìa xa xa áng mây chiều la đà, sắc mây quyện đền Ganesa.
Kìa xa xa áng mây chiều hóa Chàm, ôi mênh mang, màu Chàm mênh mang !
Tan hoang đá vỡ Ka lan ngã dài, tím sắc chàm, thềm mòn lối đi
Thâm u cổ tháp hắt hiu gió ngàn, gió thì thầm ngàn lời vi vu
Dấu rêu mờ hóa vô ngôn tượng đá ngàn năm qua
Vết xưa còn đó, xót xa ngọn gió cùng núi ngàn, mây hóa sắc chàm loang trên cổ tháp rêu phong.
Còn đâu vũ nữ Áp sa ra thân ngọc ngà
Tìm đâu cho thấy giáo sĩ uy nghi đền thờ Si Va.
Lối địa đàng, giấu hoang mê âm thầm trong ta.
Tháp dãi dầu, nắng mưa qua đầu, ưu tư ngập tràn bao la
Ta nghe thảng thốt thế gian dời biến ôi vô thường.
Rong rêu tàn phai, qua bao ngàn năm không chi còn mãi hỡi ai !
Giữa đền đài lặng câm, mà ưu tư bất tận.
Kề đá gạch lặng câm, người phân suy lẽ đời, hỡi.....người !
sfvgfvgre
Trả lờiXóa