Đã đăng trên tạp chí CHƯ YANG SIN số 193 ( 9/2008 )
Đường dài, đường dài tôi bước chân trên đồi cao. Ngàn sao, ngàn sao như mắt ai xuyên trời đêm. Như Đam San tôi đi tìm người, lời yêu trao đêm vũ hội, lời yêu trao bên vòng xoang !
Mặt trời, mặt trời xin ngủ yên nơi rừng xa. Vòng xoang về khuya chỉ có : EM - TÔI và SAO. Chiêng vang lâu chiêng đã mệt nhoài. Người theo chiêng mơ huyền thoại.
CHUYỆN ĐAM SAN TÔI THAY LỜI YÊU :
" Xưa Đam San từng gian nan vì yêu, yêu suốt đời. Xưa Đam San từng xông pha vì yêu !CHÁY LÊN CHI MẶT TRỜI, SÁP ĐEN HÓA BÙN LẦY (thì)ĐAM SAN TÔI(vẫn )CÒN YÊU ! YÊU MÃI !Xin ngủ yên đi mặt trời, cho đêm nay thêm dài, trong đêm xoang còn hoài : TÔI VÀ EM !"
Bài này sáng tác năm 2004, đã được đài truyền hình Đà Nẵng dựng chương trình ca nhạc năm 2005, đã phát thanh nhiều lần trên sóng phát thanh Đak Lak.
Vít dốc cần cong ché đà cạn róc, để say một đêm Ban Mê.
Em say vòng xoang ngày hội, anh mê rượu cần say em !
Đưa tay nắm lấy, giữ ấm trong đêm này, để ngày mai rời xa, rời xa.... Hẹn ngày mình ấm lại bàn tay.
Trao anh, trao anh tấm khăn.Rời xa ngã sáu hai ta sẽ chia đường về, em về soi gương hồ Lak, anh về tắm dòng sông Năng.Hẹn nhau ngã sáu ta đi Buôn Đôn hội mùa bên cầu treo sông Sê rê pôk Voi chờ ta ngồi chung đôi.
Anh về mang theo kỷ niệm, em về dệt lại hoa văn.
Lau khô mắt ướt, mình gần nhau chẳng xa đâu nào ! Ta chung nhau cao nguyên Đak Lak, mong ngày chung 1 nhà nữa thôi !
Bài này đã đăng trên tạp chí Văn hóa Thông tin - Cục Văn hóa thông Tin cơ sở - Bộ Văn Hóa Thông Tin - Số xuân GIÁP THÂN - 2004.
Cứ ngỡ màu xanh của non sông hội tụ. Nét hoa văn trống đồng đất Việt ngàn năm đó. Nào chỉ màu xanh, còn đây bao sắc đỏ, lịch sử bốn nghìn năm trống đồng nuôi ngọn lửa ! Đây nghìn chiến công ngời chói trên mặt trống, vết thời gian đọng mãi chẳng phai ánh dương hồng. Chim lạc tung cánh, ngày cha ông lên đường, dẹp tan quân cướp nước chim xếp hoa chào mừng. Mặt trời soi sáng cho cháu con tiên rồng, hành trang con mang theo in hoa văn trống đồng !
Hoa văn ngày xưa, giờ như tranh truyên kể nói cho ta biết về thuở bình minh đất nước. Nhịp chày còn vang, rộn trong đêm lễ hội. Ngày vui vẫn còn đây, những thuyền đua vượt sóng. Đây vọng sắc âm, mừng chiến công giữ nước, bốn ngàn năm lịch sử, rạng danh cháu tiên rồng.
Nắng phai rồi trên dòng sông vắng, con sông dịu dàng Giữa đại ngàn một mình em hát, mê say ! Dang tay em níu đôi bờ xích lại. Sững sờ nhìn vầng mặt trời thác dại ! Sững sờ mình em rơi câu ay ray !
Nước dâng đầy mà lòng anh khát từng câu ay ray Thấy trong lòng muốn cùng em níu, đôi bờ xích lại Muốn cùng em hát bao câu dân ca trên sông ngày ấy.
Hôm nay trở lại tôi đi tìm nguồn cơn ay ray Bến sông ngày nào cơn lũ tràn cuộn trôi mênh mang. Buôn sang vọng tới câu chiêng mời gọi em mau về cùng vòng xoang thôi ! Tôi vang giọng hú, không ai trả lời Nghe trong lòng.... cơn lũ tràn..... làm tôi tan hoang..... Bên sông tôi còn một mình Con sông chờ và tôi đang đợi người ca ay ray !
Phần lời là bài thơ : " Trên dòng Krông Năng " của anh Quách Thành, bài thơ này trước đây đã được 2 người phổ nhạc, Voi là người thứ 3.
Phổ nhạc cũng có yếu tố cạnh tranh để mang lại kết quả tốt nhất phải không hè ?
Voi lượt bớt câu " Em ngực trần tách con nước làm đôi " vì sợ mấy anh nghe rùi nằm chộ !
Bài này viết tại trại sáng tác VHNT Krông Năng tháng 6/2012 do hội VHNT tỉnh Đak Lak tổ chức.Đã đăng ở tạp chí CHƯ YANG SIN tháng 11/2012
Nắng lên phía núi Voi, gió từ Dliêya tới, Krông năng lấp lánh mặt trời,cao su xanh vời vợi ca phê thơm thơm tuyệt vời. Xuân Ea tam nắng vàng, ngày hội vang câu hát. Sơn Long nghe thác cười, gập ghềnh em xiêu lên tôi ! Kìa nhịp chiêng bừng lên từ buôn wiao vọng về, dòng Thủy Tiên mộng mơ, miền xinh tươi và gió mới mang theo câu lý ngựa ô !
Í A NGỰA Ô Ô ! MÊ DÃ QUỲ VÀNG, ANH VÔ KRÔNG NĂNG BĂNG BĂNG ĐỒI NÚI VỀ BUÔN WIAO , BUÔN WIAO THẢ HỒN LÊN NHÀ DÀI. Í A NGỰA Ô Ô ! BÊN BẾP NHÀ DÀI, MỘT ĐÊM XOANG, ĐÊM XOANG VÍT CẦN SANG EM MỜI : ANH ƠI MỘT CAN, EM ĐỢI !Í A NGỰA Ô Ô ! NGỰA Ô LÊN ĐỒI, THÔI KHÔNG ĐI NƯỚC KIỆU ANH PHI THEO ĐIỆU CHIÊNG !Bài này có sự giao thoa, kết hợp của làn điệu Lý ngựa ô và Ay ray